Blog viết về những suy nghĩ,tâm trạng.Có thể là vui...có thể là buồn,giận dữ hoặc hạnh phúc.Tất cả chỉ xoay quanh 1 cuộc đời đầy sóng gió của Tôi .1 con người khắc khổ giữa 1 cuộc sống khắc nghiệt...luôn khép kín và bí ẩn.

Cuộc Sống Của Tôi [Là] Nợ Ai Đó Cả Thế Giới !

- Đời Tôi như đời sông, như cuộc sống hòa tan vào thời gian, luôn trôi đi và không ngừng đổi mới, mãi mãi biến chuyển nhưng muôn đời vẫn thế...

- Định mệnh Tôi cũng có thể chỉ là một dòng sông, đôi khi lờ lững trôi đi, đôi khi trong lòng dậy sóng. Định mệnh Tôi là một dòng sông phẳng lặng, nhiều khi Tôi không biết dòng sông sẽ trôi về đâu ? Như chưa bao giờ biết đâu là khởi đầu, Tôi cũng không biết đâu là điểm cuối cùng, vì cuộc đời vốn vô tận...

- Tôi như con chim cứ hót mãi trong bụi mận gai. Cạn kiệt máu trong tim mà tình yêu vẫn say ngủ. Thôi đừng tiếc! Chẳng bao giờ người là của riêng ta...

- Cuộc đời và định mệnh tôi luôn được gắn liền với hình ảnh một dòng sông,có thể khi đọc Blog này, bạn sẽ thấy được hình ảnh của một kẻ cô độc đáng thương, luôn lang thang đi tìm một thứ gọi là tình yêu, Nhưng... chẳng bao giờ hắn tìm được và sở hữu thứ ấy một cách trọn vẹn !

Thứ Năm, 10 tháng 3, 2011

Cơn gió lạ....


Em ngược đường ngược ngắng để yêu anh
Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
Ngược lòng mình tìm về nông nổi
Lãng du đi, vô định cánh chim trời
***

Người biết không, tôi không dám tự nhận mình là người thực tế nhưng tôi cũng không phải tuýp người tin vào những câu chuyện cổ tích. Tôi được dạy rằng, chuyện cổ tích viết ra chỉ vì con người cần có một niềm tin để tiếp tục sống, và tình yêu đối với tôi cũng vậy... Đối với tôi thứ niềm tin ấy chỉ là tưởng tượng. Tự lừa dối bản thân mình để rồi khi tỉnh dậy, nhận ra, càng làm người ta đau đớn. Vậy mà khi người đến bên tôi, tôi đã tưởng, có lẽ đôi khi chuyện cổ tích là có thật. Người làm tôi tin như thế, để rồi một ngày người (sẽ) lặng lẽ bỏ đi, tôi chợt bừng tỉnh và nhận ra: "Nuối tiếc một giấc mơ đẹp đau đớn hơn tôi tưởng nhiều lắm".

Tôi luôn tin rằng, mỗi người sinh ra trên đời đều có một người dành riêng cho mình và những người may mắn sẽ tìm thấy nhau... Một lần nữa, người lại mang đến cho tôi ảo tưởng, tôi là người may mắn. Nếu ai hỏi, vì sao tôi thích người, tôi cũng chẳng biết trả lời thế nào. Tôi biết có rất nhiều người thích người vì rất nhiều lý do, và ông trời hình như cũng hơi hào phóng với người thì phải.
Tôi vẫn chỉ là 1 thằng nhóc, nên có thể những lý do mà bao người thích người là một phần làm tôi rung động. Thật sự, tôi đã rung động vì người đến mức tưởng như có những phút giây tôi không thở được, tim tôi quặn lại vì hạnh phúc. Nhưng lý do thực sự khiến tôi xúc động như thế, không phải bởi món quà mà người mua cho tôi, cũng không phải bởi những cử chỉ nhẹ nhàng và cực kì ga lăng người làm với tôi....tôi biết..không phải vì những lý do đó...
Chỉ là vì người đã làm tôi tin vào tình yêu một lần nữa, làm tôi đau một lần nữa, và cũng chính là người đã làm cho nụ cười của tôi được vô tư như ngày xưa.... Khi người đến bên tôi, tôi đã chẳng nghĩ thêm được gì, người đến với tôi, bất ngờ như một cơn gió. Mà từ lâu, tôi đã mơ về một cơn gió lạ...
NGười đã vô tình tìm được khoảnh khắc của riêng tôi và nắm lấy, làm tôi vô tình mà ngộ nhận. Tôi biết gió đến nhanh và đi cũng nhanh nhưng tôi vẫn thích, vì đơn giản, tôi sợ cuộc sống mà trong đấy cảm xúc lúc nào cũng nhàn nhạt. Tôi thích những phong vị đậm đà mới lạ, mà người lại dư thừa để cho em, vì người cũng là người sống theo cảm hứng mà.
NGười ra đi ( be + going to), bất ngờ như lúc đến nhưng tôi không trách anh đâu, vì tôi biết trước được điều đó mà, vì yêu người, tôi đã chấp nhận mà... Người đã dạy tôi rất nhiều thứ. Người đã cho tôi thấy rằng có những phút giây ngắn ngủi, hai tâm hồn hòa cùng một nhịp nhưng chưa chắc đó đã là sự bền lâu. Hơn hết, người đã mang lại cho tôi rất nhiều cảm xúc để tôi hiểu thế nào là sự kì diệu của tình yêu, những xúc cảm mà từ khi chia tay với tình yêu đầu tiên của tôi... chưa ai làm được.
Tôi sắp phải tỉnh dậy, sẽ nhói đau một tí đấy nhưng người yên tâm, tôi sẽ sống tốt và vẫn tin rằng....ở một góc nào đó của thế giới, có một người đang đợi tôi...

Người là giấc mơ đẹp của ngày hôm qua, tôi sẽ đi tiếp mà không ngoái đầu lại đâu người. Ngươi hãy hạnh phúc nhé. Hai cơn gió thì không đi chung một đường đâu, người nhỉ? Tuy rằng chúng ta không đi chung 1 đường, và con đường mà chúng ta đang đi cũng không phải là 2 đường thằng song song dạng " 2 roads to nowhere ", mà con đường chúng ta đang đi..là 1 hình tròn...và tôi tin rằng... dù đi 1 vòng thật lớn..thật xa...nhưng 1 ngày nào đó...ta sẽ lại gặp nhau...!
The necklace will remind us that we still wait together.....
Even though we r far apart,I still think of u and I want u 2 know dat u r always,always in my heart.I luv u, baby.Every now and then,I still think about the time we spent together and it seems so long ago.Whenever u r,i hope u still think of me,too
P/s: Tác giả của các entry trong blog này chỉ mang tính chất minh họa, nghĩa là hoàn toàn hư cấu và không có thật. Chỉ có các nhân vật là có thật mà thôi.
....Bởi tôi nghĩ rằng, đang trong lúc trăm loài hoa quý đua nở thì cũng nên để cho một bông hoa mõm chó ăn theo nở cùng; đang trong lúc muôn chim đang hót thì cứ để cho con quạ đen cất tiếng hoà vào tiếng hót của muôn chim. Cũng giống như chuyện xuất hiện và tồn tại của tôi bao lâu nay trong cuộc sống này........
Kenny

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

like me...