Mọi người vẫn thường nói mùa thu buồn, ảm đạm, mênh mang và xa vắng lắm. Nhưng lạ sao tôi lại thấy thu vui. Những tia nắng thu vàng ươm nhảy nhót. Cái dìu dịu, êm ả của thu như dỗ dành, nâng đỡ tôi.
Thu đến, một năm học mới bắt đầu. Tôi không còn là một thằng học sinh để náo nức đón ngày khai giảng những vẫn nép mình bên cổng trường xưa, để nghe tiếng trống khai trường dội mạnh vào tim.
Thu đến, xua đi ánh mắt buồn của ngoại, sự thất vọng của anh, tiếng thở dài của chị.
Thu đến kéo tôi đứng lên bằng những dòng tin nhắn nhủ của bạn bè.
Thu đến để gom gắn những mảnh vụn nát trong tâm hồn với bao ước mơ, hoài bão của tôi.
Và thu đến, thì thầm vào tai tôi: "Dẫu sao kỳ thi Đại học ấy cũng qua rồi. Chỉ là thành công bị trì hoãn thôi. Hãy cố lên!".
Thu đẹp và ý vị quá. Phải chăng mùa thu ấy sẽ tuyệt diệu hơn, ý nghĩa hơn nếu nó được cảm nhận bằng cái nhìn, niềm vui và tự hào của một TÂN -SINH -VIÊN - ĐẠI - HỌC nhỉ?
Tôi hiểu và tôi đã hứa cùng thu. Một lọn gió thu se sắt lạnh, tôi thảng thốt giật mình: "Thu đang bước đi ư?". Tôi chợt nhớ đến câu nói: "Này em, hãy học theo thái độ của dòng sông, gặp trở ngại khó khăn thì đi vòng để tránh chứ không đi lui".
Có một trường Đại học ở Anh đã thay từ “failure” bằng từ “delayed success”. Chắc các bạn học sinh nước mình cũng muốn lắm, người lớn đừng nói chúng tôi “thi rớt”, chỉ là “thành công bị trì hoãn” thôi mà.
Nếu tháng 9 tới, tôi chưa thể là sinh viên, không có nghĩa là tôi trượt. Tôi còn trẻ lắm! Tôi sẽ là sinh viên vào năm sau, năm sau nữa…nhưng.... cũng có thể tôi sẽ không là sinh viên nữa, tôi sẽ là một hướng dẫn viên du lịch, một nhân viên phục vụ quèn hoặc cũng có thể là 1 công nhân ???… Không sao cả, miễn là tôi đừng để những thất bại làm tôi trượt ngã.
Cánh cổng đại học vẫn rộng mở mời mọc, chờ đón tôi, chờ đón bạn... Những hạt nắng cuối thu vẫn rực rỡ, lung linh và dịu dàng đến lạ. Tôi tự nhủ: "Hẹn mùa này sang năm".
...Tôi viết bài viết nhỏ này cũng để gửi tặng những bạn đã không may mắn trong kỳ thi đại học vừa qua một góc bình yên.
.... Hãy bình yên để hào đón những niềm vui và trưởng thành cùng nỗi buồn.
.... Hãy bình yên để đón nhận những cơ hội và đương đầu cùng thách thức.
.... Nếu không có cái mình thích, vậy thì hãy thích cái mình có đi....
.... Chợt nhận ra tôi bất tài, vô dụng và yếu đuối quá....
...Hình như có cái gì đó đang rơi....
P/s: Tác giả của các entry trong blog này chỉ mang tính chất minh họa, nghĩa là hoàn toàn hư cấu và không có thật. Chỉ có các nhân vật là có thật mà thôi.
....Bởi tôi nghĩ rằng, đang trong lúc trăm loài hoa quý đua nở thì cũng nên để cho một bông hoa mõm chó ăn theo nở cùng; đang trong lúc muôn chim đang hót thì cứ để cho con quạ đen cất tiếng hoà vào tiếng hót của muôn chim. Cũng giống như chuyện xuất hiện và tồn tại của tôi bao lâu nay trong cuộc sống này........
Kenny
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét