Blog viết về những suy nghĩ,tâm trạng.Có thể là vui...có thể là buồn,giận dữ hoặc hạnh phúc.Tất cả chỉ xoay quanh 1 cuộc đời đầy sóng gió của Tôi .1 con người khắc khổ giữa 1 cuộc sống khắc nghiệt...luôn khép kín và bí ẩn.

Cuộc Sống Của Tôi [Là] Nợ Ai Đó Cả Thế Giới !

- Đời Tôi như đời sông, như cuộc sống hòa tan vào thời gian, luôn trôi đi và không ngừng đổi mới, mãi mãi biến chuyển nhưng muôn đời vẫn thế...

- Định mệnh Tôi cũng có thể chỉ là một dòng sông, đôi khi lờ lững trôi đi, đôi khi trong lòng dậy sóng. Định mệnh Tôi là một dòng sông phẳng lặng, nhiều khi Tôi không biết dòng sông sẽ trôi về đâu ? Như chưa bao giờ biết đâu là khởi đầu, Tôi cũng không biết đâu là điểm cuối cùng, vì cuộc đời vốn vô tận...

- Tôi như con chim cứ hót mãi trong bụi mận gai. Cạn kiệt máu trong tim mà tình yêu vẫn say ngủ. Thôi đừng tiếc! Chẳng bao giờ người là của riêng ta...

- Cuộc đời và định mệnh tôi luôn được gắn liền với hình ảnh một dòng sông,có thể khi đọc Blog này, bạn sẽ thấy được hình ảnh của một kẻ cô độc đáng thương, luôn lang thang đi tìm một thứ gọi là tình yêu, Nhưng... chẳng bao giờ hắn tìm được và sở hữu thứ ấy một cách trọn vẹn !

Thứ Tư, 9 tháng 3, 2011

Ước gì.....

Có con gió chiều từ đâu vừa thổi đến nơi tôi đứng bên bờ sông , chiều đông mưa thật tĩnh lặng khi nhìn những hạt mưa rơi trên sông tuy tạo nên những ngọn sóng nhỏ của mặt nước nhưng xung quanh lại như thật êm đềm , có thể một lúc nào đó dù có đứng ở bất cứ nơi nao thì mọi thứ âm thanh xung quanh cũng chẳng còn mang một ý nghỉ nào để chạm đến những điều sâu thẳm trong tận đáy hồn ta nữa . Và bất chợt những gì ta muốn quên hay ta không còn nhớ lại như hiện hữu trở về với ta . Ngày nào đó cũng đã thuộc về dĩ vãng nhạt nhòa nơi biển mênh mang vỗ sóng , nơi tôi đã từng có khỏang trời êm nằm nghe sóng hát . Đôi khi ta như thức mà đôi khi ta cũng như ngủ quên trong tiếng sóng ru bờ cát hát lời buồn trăn trở ấy ...
Em đã sống những đêm trời có ánh trăng chiếu vàng
Em đã sống những đêm ngoài kia biển ru bờ cát
Biển rộng , trời xanh xa không một bóng mây , đâu đó như có dải hoa vàng theo gió lay và hàng dương xanh thắm rì rào rì rào như trôi cùng với biển , tóc ai bồng lên trong con gió đang say , và .. người sao xa xôi thế để mà còn chút gì để nhớ một ai nơi bên bờ biển vắng này ...
Ước gì anh ở đây giờ này
Ước gì anh cùng em chuyện trò
Cùng nhau nghe sóng xô ghềnh đá ngàn câu hát yên bình
Có một lúc bờ biển ngày nao đã khuất bàn tay gầy vẫy chào nhau nghẹn ngào theo gió , theo sóng , để một người đi và đi mãi không về , một người ở lại bên bờ biển vắng thì thôi lại cũng đành úp mắt lên bờ cát mặc cho dòng nước mắt thấm mãi , thấm mãi xuống cát trong sự cô đơn , mất mát của thương nhớ dâng mãi theo bóng chiều
Ước gì ! Phải rồi ước gì mãi mãi chỉ còn là điều mơ cho một xa xôi , cho những tháng ngày hạnh phúc bất chợt đến , hạnh phúc bất chợt rời xa không hẹn không hò , không chờ không đợi chỉ còn lại là khỏang trống vắng vô tận cho ngẩn ngơ . Chỉ là ao ước thôi , Ước Gì , ước gì tôi đã có ba hạt dẻ dành cho cô bé lọ lem . Ước gì tôi có những điều ước nhỏ nhoi thôi nhưng là hiện thức để được nghe giọng cười , nghe tiếng nói , và cảm nhận được một chút hơi ấm của bàn tay , để được tôi nhìn thấy tôi trong mắt ai , tôi chẳng còn phải tay nọ nắm lấy tay kia nghe lòng lạnh giá , Ước Gì ... mãi vẫn chỉ là Ước Gì
Em đã biết cô đơn là thế mỗi khi cách xa anh
Từng đàn chim cuối chân trời biết tìm nơi bình yên
Ước gì anh ở đây giờ này
Ước gì em được nghe giọng cười
Và hơi ấm đã bao ngày qua mình luôn sát vai kề .
Phải không người ? Biển mang người đi ngày ấy để lại mình tôi trở về với đơn độc , lẻ loi và nỗi đau chia cắt , mỗi khi tôi nhìn biển , ngòai xa khơi ấy chỉ có sóng trùng điệp cho một hòai niệm xa xôi , gần trọn một đời người để cho hai từ hạnh phúc vẫn mãi chỉ còn lại là nỗi buồn da diết ngậm lại trong nỗi đau héo úa của con tim .....đôi khi .. ước gì , ước gì mơ mãi chẳng thể tìm ra những điều tưởng chừng quen thuộc , tưởng chừng được gọi thành tên trong lồng ngực nhiều khi vẫn khát khao cháy mở cho nỗi nhớ đọng và ...
Em xa anh đã bao ngày rồi, nghe như tháng năm ngừng trôi
Đi xa em nhớ anh thật nhiều, này người người yêu anh hỡi
Ước gì , những tháng ngày xưa kia trở lại , biển đừng mang người đi ra khỏi tôi ...., ước gì ta chẳng phải đốt lòng nhau thêm nữa , ước gì tơ trời đừng đứt nối bên song và đất trời cho tôi được thấy người mà những phép lạ ngày thường không dễ thấy được người .. Uớc gì , vầng trăng sẽ tan trong chén rượu huyền ảo , ước gì , trái tim trao nhau vẫn đập dồn dọc hành trình một cuộc đời cho trọn vẹn một chữ yêu !
Ước gì cho thời gian trở lại
Ước gì em gặp anh một lần
Em sẽ nói em luôn nhớ anh,
Và em chỉ có anh thôi.
P/s 1 : Cả cuộc đời này...tôi đã dành trọn cho người hết rồi...mãi mãi bên nhau người nhé...tôi nhớ người lắm...gần như phát điên lên đc.....hiểu cho tôi nhé...chỉ vì...Trái tim tôi yêu người nhìu lắm ! Người ơi !

P/s 2 : Tác giả của các entry trong blog này chỉ mang tính chất minh họa, nghĩa là hoàn toàn hư cấu và không có thật. Chỉ có các nhân vật là có thật mà thôi.

Kenny

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

like me...