Blog viết về những suy nghĩ,tâm trạng.Có thể là vui...có thể là buồn,giận dữ hoặc hạnh phúc.Tất cả chỉ xoay quanh 1 cuộc đời đầy sóng gió của Tôi .1 con người khắc khổ giữa 1 cuộc sống khắc nghiệt...luôn khép kín và bí ẩn.

Cuộc Sống Của Tôi [Là] Nợ Ai Đó Cả Thế Giới !

- Đời Tôi như đời sông, như cuộc sống hòa tan vào thời gian, luôn trôi đi và không ngừng đổi mới, mãi mãi biến chuyển nhưng muôn đời vẫn thế...

- Định mệnh Tôi cũng có thể chỉ là một dòng sông, đôi khi lờ lững trôi đi, đôi khi trong lòng dậy sóng. Định mệnh Tôi là một dòng sông phẳng lặng, nhiều khi Tôi không biết dòng sông sẽ trôi về đâu ? Như chưa bao giờ biết đâu là khởi đầu, Tôi cũng không biết đâu là điểm cuối cùng, vì cuộc đời vốn vô tận...

- Tôi như con chim cứ hót mãi trong bụi mận gai. Cạn kiệt máu trong tim mà tình yêu vẫn say ngủ. Thôi đừng tiếc! Chẳng bao giờ người là của riêng ta...

- Cuộc đời và định mệnh tôi luôn được gắn liền với hình ảnh một dòng sông,có thể khi đọc Blog này, bạn sẽ thấy được hình ảnh của một kẻ cô độc đáng thương, luôn lang thang đi tìm một thứ gọi là tình yêu, Nhưng... chẳng bao giờ hắn tìm được và sở hữu thứ ấy một cách trọn vẹn !

Thứ Năm, 10 tháng 3, 2011

Thành phố buồn

Một mùa đông nữa đã sang. Viết cho bạn, cho tôi, cho những người cô đơn khi mùa đông đến. Để tìm cho tâm hồn mình một chút bình yên giữa đời thường tất bật. Để biết rằng đâu đó vẫn có những người cô đơn, như bạn, như tôi...
--------------
Những buổi sớm nay trời đã bắt đầu trở lạnh. Sáng mở mắt như con heo lười chẳng muốn thoát khỏi tấm chăn ấm. Chuông báo thức reo, tắt, lại lim dim, mơ màng. Ước gì hôm nay là ngày chủ nhật. Nhưng rồi cũng phải dậy, tung người ra khỏi chăn, chuẩn bị đi học, chào một ngày mới....
Không khí lạnh tràn khắp... Giáng sinh sắp về rồi.
Đêm, ngồi 1 mình, bên ly cà phê đen sóng sánh, nhìn từng giọt tí tách nhỏ xuống phin, những giọt mưa ngoài trời bay bay, lạnh cóng, lạnh đến run người. Ước gì có chiếc áo khoác ai đó khẽ choàng vào người, có bàn tay siết chặt, có 1 bàn chân ai đó để cọ vào, có lẽ sẽ không còn rét nữa, dù ngoài trời mưa vẫn bay bay. Nhưng không, bên cạnh, vẫn chỉ mình tôi, không một ai khác. Có lẽ còn có những người cũng đang lạnh và đang ước mơ về một điều xa xăm nào đó...
... Trời vẫn lạnh nhưng không muốn bước ra đường với chiếc áo khoác. vẫn quần lửng..áo thun....dép lê...vẫn là góc ngã 4 ấy...vẫn ngay trường ngoại ngữ dương minh....vẫn bà bán bánh tráng...vẫn ông bán bắp rang...vẫn là khói bụi của xe cộ..vẫn đông đúc học sinh mỗi khi trường tan...vẫn là cảm giác lo lắng...thấp thỏm...sợ sẽ ko thấy nhau trong đám đông ấy...vẫn đứng đấy đợi...như những ngày cuối tuần trước đây...vẫn hi vọng.. Chợt nhớ nhiều...
Sáng nay... Đường phố đã bắt đầu trang hoàng cây thông, ông già tuyết, thấy ko khí thật rộn ràng, ấm áp, mặc cái lạnh vẫn đang len lỏi xung quanh. Giáng sinh sắp về, mặc dù vẫn còn gần 10 ngày nữa. Thời khắc giao mùa. Hình như thấy lòng cũng thanh thản, bình yên hơn...lang thang 1 mình ở đại lộ Nguyễn Huệ..thương xá Tax...và những nơi chúng ta từng đi qua....đâu đây vẫn còn vương những tiếng cười của chúng ta...cậu cậu..tớ tớ...chú chú..bác bác...
Sáng nay... giáng sinh sắp về và mùa xuân đang đến. Thật gần... Lại thêm một tuổi mới. Đã có thể gọi là trưởng thành và chính chắn hơn chưa nhỉ? Có thể có và cũng có thể là không. Mọi điều đều có thể và không thể. Nhưng có một điều chắc chắn rằng, tâm hồn đã bình lặng và yên ổn hơn sau những gì đã xảy ra. Dẫu giáng sinh hay mùa xuân đến, cũng vẫn chỉ một mình...
Thành phố nào nhớ không em ?
Nơi chúng mình tìm phút êm đềm
Thành phố nào vừa đi đã mỏi
Đường quanh co quyện gốc thông già.
Chiều đan tay nghe nắng chan hòa
Nắng hôn nhẹ làm hồng môi em
Mắt em buồn trong sương chiều
Anh thấy đẹp hơn.
Một sáng nào nhớ không em ?
Ngày chủ nhật ngày của duyên mình
Thành phố buồn nằm nghe khói tỏa
Người lưa thưa chìm dưới sương mù
Quỳ bên nhau trong góc giáo đường
Tiếng kinh cầu dệt mộng yêu đương
Chúa thương tình, sẽ cho mình mãi mãi gần nhau.
Rồi từ đó vì cách xa duyên tình thêm nhạt nhòa
Rồi từ đó chốn phong ba em làm dâu nhà người
Âm thầm anh tiếc thương đời,
Đau buồn em sống chia phôi
Anh về gom góp kỷ niệm tìm vui.
Thành phố buồn lắm tơ vương
Cơn gió chiều lạnh buốt tâm hồn
Và con đường ngày xưa lá đổ
Giờ không em sỏi đá u buồn
Giờ không em hoang vắng phố phường
Tiếng chuông chiều chậm chậm thê lương
Tiễn đưa người quên hết rồi
Quên cả tình yêu.
P/s 1 : Even though we're far apart, I still think of you and I want you to know that you're always, always in my heart. I love you, baby.
Every now and then, I still think about the time we spent together and it seems so long ago. Wherever you are, I hope you still think of me, too .... 


P/s 2 : Tác giả của các entry trong blog này chỉ mang tính chất minh họa, nghĩa là hoàn toàn hư cấu và không có thật. Chỉ có các nhân vật là có thật mà thôi.
Kenny
( days without you : 3)
( Kỉ niệm 2 tháng quen nhau nhé người 15/12/2008)
(Vẫn yêu - Vẫn đợi)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

like me...