Blog viết về những suy nghĩ,tâm trạng.Có thể là vui...có thể là buồn,giận dữ hoặc hạnh phúc.Tất cả chỉ xoay quanh 1 cuộc đời đầy sóng gió của Tôi .1 con người khắc khổ giữa 1 cuộc sống khắc nghiệt...luôn khép kín và bí ẩn.

Cuộc Sống Của Tôi [Là] Nợ Ai Đó Cả Thế Giới !

- Đời Tôi như đời sông, như cuộc sống hòa tan vào thời gian, luôn trôi đi và không ngừng đổi mới, mãi mãi biến chuyển nhưng muôn đời vẫn thế...

- Định mệnh Tôi cũng có thể chỉ là một dòng sông, đôi khi lờ lững trôi đi, đôi khi trong lòng dậy sóng. Định mệnh Tôi là một dòng sông phẳng lặng, nhiều khi Tôi không biết dòng sông sẽ trôi về đâu ? Như chưa bao giờ biết đâu là khởi đầu, Tôi cũng không biết đâu là điểm cuối cùng, vì cuộc đời vốn vô tận...

- Tôi như con chim cứ hót mãi trong bụi mận gai. Cạn kiệt máu trong tim mà tình yêu vẫn say ngủ. Thôi đừng tiếc! Chẳng bao giờ người là của riêng ta...

- Cuộc đời và định mệnh tôi luôn được gắn liền với hình ảnh một dòng sông,có thể khi đọc Blog này, bạn sẽ thấy được hình ảnh của một kẻ cô độc đáng thương, luôn lang thang đi tìm một thứ gọi là tình yêu, Nhưng... chẳng bao giờ hắn tìm được và sở hữu thứ ấy một cách trọn vẹn !

Thứ Tư, 9 tháng 3, 2011

Còn lại cuộc tình....

Ngôi sao nào là mắt của đêm?
Buồn chi em, thôi buồn chi em... ?
Cơn gió nào là tóc của đêm ?
Nói đi em, nói gì đây em...?

Hãy nhìn lại từng giờ đã qua...!
Hãy nhìn lại từng ngày đã xa...!
Hãy nhìn lại một thời thiết tha...!
Giữa chúng mình còn một cuộc tình...

Cuộc tình đã phai như nắng ban mai
Cuộc tình đã phai như những đêm dài
Còn lại dấu tay trên kí ức nhòa, bụi mờ che lấp.
Cuộc tình đã trôi như gió qua đồi
Cuộc tình đã rơi như nắng bên trời
Còn lại chính tôi với những môi cười vụng về.
----------------
Gửi người mà tôi thương .....
Tôi luôn cám ơn cuộc sống đã mang người đến cho tôi, dù trái tim tôi gần như vỡ vụn nhưng tôi chưa một lần hối hận vì đã yêu người, không hiểu tôi có dại khờ không... khi tin rằng rồi người sẽ ở bên tôi mãi mãi, tôi không cần biết niềm tin đó là vô vọng hay mù quáng, điều đó có ý nghĩa gì đâu so với tình cảm tôi dành cho người. Tôi nghe thấy tiếng tôi cười, tôi đã nếm những giọt nước mắt mặn đắng trên môi tôi....và dù tôi có vẫy vùng hay cố gắng thật nhiều nhưng tôi biết giờ đây người không còn quan tâm tới tôi nữa, người cũng không thể biết rằng chính vì người mà tôi trở nên dại khờ như thế này, nhưng tôi không trách người đâu, bởi vì tôi đã yêu người thật nhiều.
Giờ đây, tôi tự hỏi mình làm sao có thể níu kéo người được ???? Tôi không biết mình còn có thể chịu đựng được cho đến bao giờ, có những lúc tôi mệt mỏi, có những lúc tôi hoang mang, có những lúc tôi không biết rồi đây tôi có thể đợi chờ người hay tôi cũng sẽ gục ngã và bỏ cuộc nữa chừng. Nhưng tôi vẫn mong muốn có thể cùng người đi hết một con đường, tôi muốn mỗi sáng khi thức dậy, tôi sẽ nhìn thấy khuôn mặt người, mỗi khi mệt mỏi, có người bên tôi.Tôi cần có sự hiện diện của người trong cuộc sống của mình...
Tôi có thể mất tất cả nhưng tôi không thể mất người, người có biết điều đó không ???
Giữa chúng mình còn một cuộc tình...về với tôi nhé người....!

P/s : Tác giả của các entry trong blog này chỉ mang tính chất minh họa, nghĩa là hoàn toàn hư cấu và không có thật. Chỉ có các nhân vật là có thật mà thôi.
 
Kenny

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

like me...