Blog viết về những suy nghĩ,tâm trạng.Có thể là vui...có thể là buồn,giận dữ hoặc hạnh phúc.Tất cả chỉ xoay quanh 1 cuộc đời đầy sóng gió của Tôi .1 con người khắc khổ giữa 1 cuộc sống khắc nghiệt...luôn khép kín và bí ẩn.

Cuộc Sống Của Tôi [Là] Nợ Ai Đó Cả Thế Giới !

- Đời Tôi như đời sông, như cuộc sống hòa tan vào thời gian, luôn trôi đi và không ngừng đổi mới, mãi mãi biến chuyển nhưng muôn đời vẫn thế...

- Định mệnh Tôi cũng có thể chỉ là một dòng sông, đôi khi lờ lững trôi đi, đôi khi trong lòng dậy sóng. Định mệnh Tôi là một dòng sông phẳng lặng, nhiều khi Tôi không biết dòng sông sẽ trôi về đâu ? Như chưa bao giờ biết đâu là khởi đầu, Tôi cũng không biết đâu là điểm cuối cùng, vì cuộc đời vốn vô tận...

- Tôi như con chim cứ hót mãi trong bụi mận gai. Cạn kiệt máu trong tim mà tình yêu vẫn say ngủ. Thôi đừng tiếc! Chẳng bao giờ người là của riêng ta...

- Cuộc đời và định mệnh tôi luôn được gắn liền với hình ảnh một dòng sông,có thể khi đọc Blog này, bạn sẽ thấy được hình ảnh của một kẻ cô độc đáng thương, luôn lang thang đi tìm một thứ gọi là tình yêu, Nhưng... chẳng bao giờ hắn tìm được và sở hữu thứ ấy một cách trọn vẹn !

Thứ Năm, 10 tháng 3, 2011

Noel 1 người.....

Mưa!!!
Tối qua mưa, trời xám xịt. Nhớ người, nhớ ly cafe " Thềm xưa "! Thương người, thương những góc Sài Gòn.

Sáng giờ một mình trong nhà mới chợt nhận ra noel đến nhanh quá! Sài Gòn là mảnh đất lúc mưa rồi chợt nắng, bốn mùa không rõ ràng. Thế mà khí trời Noel vẫn thoang thoảng đâu đây đấy chứ, tươi mát lắm. Đường phố ngày càng được trang hoàng nhiều hơn. Ngẩng đầu nhìn lên từ phía dưới cứ ngỡ mình lạc vào một xứ sở thần tiên nào, như trong một cuốn phim hoạt hình tôi được xem và ước mình là những nhân vật cổ tích kia. Những ý nghĩ đó thời con nít thật ngây ngô, mà giờ chỉ muốn mình là thằng nhóc "đù đù" mà người thương!
Thích không người, nếu tôi và người trong tay, hai đứa khoác hai chiếc áo gió nhẹ giống nhau, màu trắng - màu tôi yêu thích và là màu người "bắt buộc tự nguyện" yêu thích - để mọi người thấy mình cũng muốn góp một chút hương vị sắc màu cho đêm Noel ! Thả bộ dọc theo những con đường, mỉm cười nhìn mọi người vẫn nhộn nhịp giữa cuộc sống bộn bề lo toan này, rồi khẽ dựa vai người... cảm nhận cái siết tay nhẹ từ người... thì còn gì bằng người nhỉ? Yêu lắm những giọt mưa lất phất rớt vội. Tiếng rao? Bước càng lúc càng vội... đến một thánh đường cổ kính, ngước nhìn ngôi sao thật to được treo trên đỉnh, thấy lòng chùng lại hẳn!
Cuộc sống ngày càng hiện đại và khi con người bị cuốn vào vòng xoay của nó rồi thì " bình yên" trở nên thật đắt đỏ... Nơi đây tôi thật may mắn vì tìm thấy nó, tìm thấy an lành từ ngôi nhà thờ này, thấy nhẹ nhàng yêu thương từ vòng tay người!
- Mình vào đi Vv.
- Ừ, vào để cầu nguyện, mong an bình đến cho gia đình, cho Iv, cho Vv và mọi người.
- ... bình thường vẫn vậy mà...
- ...Ừ, nhưng hôm nay khác, không giống bình thường, sẽ nhiều hơn một tẹo, hen!
- Trật lất, phải là... không nhiều, chỉ... vừa đủ thôi, Vv thường nói vậy mà...
- Ừ hen, nhiều quá nó trào ra mất, vừa đủ để cảm nhận, vừa đủ để đong đầy yêu thương...

***
Người à, giờ này Noel ở đó như thế nào người nhỉ? Tôi biết người thích nhất dịp này trong năm, vì nó lành lạnh, mà sẽ vẫn ấm phải không? Thế mà lại thiếu tôi cạnh người... Tôi vẫn đang nghĩ, có tôi ở đó, người và tôi đi dạo dọc trên bờ biển ... Cảnh đêm, gió lạnh, có tôi, có người, đứng trên chỗ cao ấy ôm nhau, rồi đến chiếc cầu kéo dài ra giữa biển nữa nhé! Người cũng sẽ mua cho tôi thêm mấy cây kem Celano . Người dựa đầu vào vai tôi, ngồi nghe nhạc và ngắm những làn mưa cứ được gió thổi nhẹ rớt đều xuống mặt hồ... !!!
Chợt tôi giật mình khoát khỏi cái mơ mộng đó, nhìn ra cửa sổ, Noel ở đây sao buồn quá, hay tại chỉ có mình tôi buồn...! Không ồn ào náo nhiệt như ngoài Sài Gòn, cũng chẳng yên tĩnh bình yên như chỗ của người - mà là những cảm giác trống rỗng , tan tác , lặng yên.... Vẫn luôn nhắc người mặc ấm và giữ sức khỏe! Có những khi tự động lang thang ngoài Sài Gòn 1 mình.....à...tự đi chơi noel đấy mà...hì...nhìn người ta....sao mà tủi quá...thôi...ko sao....một mình thì đã sao ???? Tôi mạnh mẽ bao nhiêu vẫn sẽ có lúc thấy mình nhỏ bé và thật yếu đuối... thêm chút ganh tỵ nhìn người ta bên nhau... và chút dỗi hờn của thằng nhóc dù sắp sang một tuổi mới...!
Tôi và người, xa rồi gần, gần lại xa... Bao nhiêu ngày đã qua người nhỉ ??? , cũng đã đếm hết hai bàn tay. Yêu quá cho những cố gắng, những thử thách cay đắng và khắc nghiệt, nhìn lại mới thấy ta đã ngoan cường thế nào phải không người ? "Con đường mà người khác vốn sẽ bỏ cuộc ngay từ đầu" tôi và người gắng đi cho tốt nhé! Câu nói của tôi có một chút ngông, nhưng tôi biết những gì mình đã đạt được và đang làm đủ và đáng để tôi nói thế!
"Cái gì là thứ còn giữ cho những yêu thương chảy ra, đông lạnh lại, rồi lại chảy ra... nhưng không tan mất!!!"
Sao nhiều ký ức và kỷ niệm quá cứ dấy lên trong tôi, dai dẳng như một cơn mưa - cơn mưa ở một nơi giờ đã xa, hòa vào hình ảnh Phú Mỹ Hưng lúc về đêm , Có hai người trao nhau những nụ hôn vội , ấm áp , ngọt ngào...! Người biết không, tuy tôi ko đc được ông trời trao tặng mọi thứ con người vẫn thường gọi là "hạnh phúc" như : gia đình, bạn bè, tiền bạc, học vấn và sự nghiệp, tinh thần lẫn vật chất... nhưng rồi một ngày người đến, lúc tôi có được tình cảm và sự quan tâm của người, hạnh phúc của tôi dường như đã đến !

Tặng người hai chữ "trái tim" một lần nữa, như một món quà nhỏ đêm Noel, thay cho tất cả những yêu thương và chân thành, đong đầy hơn cả chữ "Nhớ" và mặn nồng hơn cả chữ "Yêu". Trái tim là món quà ý nghĩa nhất và sẽ luôn là thứ còn lại để tôi dành tặng cho người... mà cũng sẽ dành tặng cho tôi trái tim của người đó!
"Gửi đến cho tôi thêm một chút niềm vui, một chút lòng tin, một chút yêu đời... và cuối cùng vẫn là bình yên trong tâm hồn... Ôm tôi cùng ngủ vùi trong một ngày mưa, trong những lúc lành lạnh, se se, vốn dĩ là lúc tôi sẽ cần một vòng tay và hơi ấm nhất từ người mà tôi luôn yêu thương !”. ==> Đây là món quà mà tôi mong sẽ đc tặng trong đêm noel.....
Ừ, Noel năm nay, Noel người và Noel tôi cũng chỉ là một. Trời vẫn đổ mưa, bên người có mưa ko nhỉ ???? , ước gì tôi được đắm mình dưới cơn mưa ấy cùng người nhỉ? Người yên tâm nhé "Không gần nhau không phải là không gần nhau"... Giữ nhau trong tim ....người cũng vậy người nha!
Đoạn trên cùng chẳng phải là những gì tôi tưởng tượng. Đơn thuần là một mong ước dựa trên những gì hai ta đã trải qua. Sẽ vui lắm nếu giống như vậy trong ngày noel hôm nay phải không người ? Dù sao tôi chỉ muốn ghé tai người bảo rằng: "Noel an lành người nhé !". Nhắm mắt lại cầu nguyện mong bình an đến cho gia đình và người thân của người, cho những ai đang khao khát điều ấy nữa...và cho một mong ước bé tẹo - mong ước của yêu thương, hạnh phúc, niềm tin, sự chân thành, bình yên... mà hai ta sẽ trao tặng cho nhau, truyền cho nhau hơi ấm của trái tim! Tôi sẽ luôn bên cạnh người, chông gai và sóng gió vẫn luôn tràn đến, người và tôi cùng nhau đạp lên nó và bước qua, lúc nào cũng thật mạnh mẽ, cố gắng và kiên nhẫn người nhé!
Mong người vẫn cảm nhận được rằng lòng mình tràn đầy hơi ấm trong cái khí trời vào đông này. Mong người sẽ vẫn thấy mình chạm vào những yêu thương, được gửi từ một nơi... tuy xa mà gần, từ một người luôn nói rất... yêu người! Noel sẽ dệt thêm vào những khoảnh khắc chúng ta đã ở cạnh nhau, nói cười, trao những thứ ấm áp, chân thành. Mong không xa, sẽ tìm thấy được hơi ấm nhỏ nhoi - trao và nhận không đắn đo suy tính - những nụ hôn vội trong khoảng không sáng tối, phớt trên đấy chút ngọt, không phải tứ da thịt, mà từ những hạnh phúc đang cuộn lên theo gió và đôi bờ môi, phải không người?
... Vào một ngày không xa, mình sẽ lại gặp nhau! Phải ko người ?????
P/s 1 : Even though we're far apart, I still think of you and I want you to know that you're always, always in my heart. I love you, baby.
Every now and then, I still think about the time we spent together and it seems so long ago. Wherever you are, I hope you still think of me, too .... 

P/s 2 : Tác giả của các entry trong blog này chỉ mang tính chất minh họa, nghĩa là hoàn toàn hư cấu và không có thật. Chỉ có các nhân vật là có thật mà thôi.
Kenny
( days without you : 13)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

like me...