Blog viết về những suy nghĩ,tâm trạng.Có thể là vui...có thể là buồn,giận dữ hoặc hạnh phúc.Tất cả chỉ xoay quanh 1 cuộc đời đầy sóng gió của Tôi .1 con người khắc khổ giữa 1 cuộc sống khắc nghiệt...luôn khép kín và bí ẩn.

Cuộc Sống Của Tôi [Là] Nợ Ai Đó Cả Thế Giới !

- Đời Tôi như đời sông, như cuộc sống hòa tan vào thời gian, luôn trôi đi và không ngừng đổi mới, mãi mãi biến chuyển nhưng muôn đời vẫn thế...

- Định mệnh Tôi cũng có thể chỉ là một dòng sông, đôi khi lờ lững trôi đi, đôi khi trong lòng dậy sóng. Định mệnh Tôi là một dòng sông phẳng lặng, nhiều khi Tôi không biết dòng sông sẽ trôi về đâu ? Như chưa bao giờ biết đâu là khởi đầu, Tôi cũng không biết đâu là điểm cuối cùng, vì cuộc đời vốn vô tận...

- Tôi như con chim cứ hót mãi trong bụi mận gai. Cạn kiệt máu trong tim mà tình yêu vẫn say ngủ. Thôi đừng tiếc! Chẳng bao giờ người là của riêng ta...

- Cuộc đời và định mệnh tôi luôn được gắn liền với hình ảnh một dòng sông,có thể khi đọc Blog này, bạn sẽ thấy được hình ảnh của một kẻ cô độc đáng thương, luôn lang thang đi tìm một thứ gọi là tình yêu, Nhưng... chẳng bao giờ hắn tìm được và sở hữu thứ ấy một cách trọn vẹn !

Thứ Năm, 10 tháng 3, 2011

Lần nữa !

Trời chiều thường bảng lảng trong không gian rộng lớn, như ngoài biển chẳng hạn. Đó là cách thời gian níu kéo lại những gì đẹp đẽ nhất của một ngày. Đó cũng thường là cách giúp người ta quên đi một cách nhanh chóng những ký ức tình yêu. Là khi tâm hồn mở cửa trước biển chiều rộng lớn, là khi những vết chân trên cát để sóng cuốn đi dễ dàng nhất, là khi tất cả niềm yêu được thả tung bay lên trời còn giọt nước mắt có thể lặng thầm rơi vào trong ...
Dòng chữ phai nhòa trên cát,
Biển xóa đi từng dấu chân in hằn,
Ngọn sóng xô vào giấc mơ đêm hôm nào,
Tay cầm tay nghẹn ngào như không nói.
"Tình chỉ đẹp khi còn dang dở". Ai đã nói như thế để tôi có cớ nói với người rằng, mình nên để cho tình yêu này mãi mãi đẹp ở đây thôi. Và có phải những gì dang dở cũng làm cho người ta nuối tiếc, làm người ta buồn phiền mãi không thôi. Người sẽ không còn bước đi bên tôi trong những chiều đầy gió, không thể tìm lại những trưa bên tôi dưới ánh nắng gay gắt đầu hạ, chẳng còn những buổi tối chỉ mình ta và những dòng tin nhắn yêu thương.... Và nếu tất cả là vết chân kỉ niệm còn mãi hằn in trên cát một mối tình thì giờ đây sao tôi lại là sóng vô tình cuốn trôi đi mộng đẹp tình mình.
Bờ cát vẫn gọi tên anh,
Ngọn sóng vẫn chờ bước chân anh quay về.
Dù biết ta đành mất nhau mãi mãi,
Sao tim em luôn mong chờ 1 ngày.
"Giá mà có thể quên được tất cả, phải không anh...? ”
Khi yêu, trái tim đâu có hỏi vì sao? Và đến lúc chia tay, có ai tự hỏi đoạn kết ấy bắt đầu từ khi nào? Chỉ biết rằng cũng vẫn là quãng thời gian sống giản đơn chỉ một mình, mà trước lúc người bước vào trong đời và lúc rời bỏ tôi, sao lại khác nhau đến thế! Cũng là một mình mà sao ngày trước thì cuộc sống vô vị còn giờ đây lại thấy đắng cay. Một lần người đến trong đời là một lần những tưởng tình yêu sẽ đến suốt đời. Sự thật thì cuối cùng người đã tìm thấy cảm giác yêu đâu đó khác không còn ở tôi nữa. Nhưng sao tôi vẫn mong chờ một ngày người quay lại, dù biết rằng, ta đã xa nhau... mãi mãi.
"Cố bước đi mà cứ bước vô hồn...”
Cho những cảm giác mất mát tung bay theo chiều gió, cho lần cuối tên tôi và người trong cùng một hình trái tim cuốn trôi theo từng con sóng. Rồi sẽ nhạt nhòa như biển một ngày mưa, như hoàng hôn thưa dần những ánh sáng cuối cùng, như dửng dưng cách tôi nói "hãy quên tôi đi, người nhé..." Tôi biết tình mình đã đặt dấu chấm hết bằng nỗi héo gầy con tim tôi, từ nỗi mong ngóng một tình cảm khác nơi người, và vì chữ duyên cắt lìa lặng ngắt trong tiếng gào của sóng. Dù biển chiều nay im ắng như sau một cơn bão lớn. Người có nhớ, nỗi đau mới chỉ bắt đầu khi mọi thứ dần nguôi sau cơn giông tố. Lần cuối nhìn tôi khóc mà không cần tới vòng tay ai, lần cuối muốn nước mắt tôi đừng rơi khi lòng tôi vỡ nát. Con sóng tình đã có thể chạy rất xa, nếu như không cố với lấy cả tôi và người ngay từ buổi đầu con nước còn lớn. Để đến bây giờ, mình xa nhau không thể đổ lỗi cho cơn thủy triều đã rút cạn...
Khóc cho lần yêu cuối để nước mắt tan vào mưa nhớ,
Dẫu biết bàn tay ấy sẽ ấm áp bên bàn tay khác.
Lối đi nào cho em, em đi tìm 1 cơn mưa,
Lối đi nào cho anh, anh đi tìm hạnh phúc riêng.
"Chẳng thể nào quên được đâu người...”
Ngày chia tay, chỉ nhẹ nhàng như những chiếc lá trong mắt người vờn nhẹ trong gió, là hững hờ tiếng người thở dài giấu kín. Mình cứ đợi chờ nhau như thế cái khoảnh khắc người kia nói lời tạm biệt. Dù thầm hiểu trong lòng nhau sẽ đau mà sao vẫn phải chấp nhận ta đang đứng giữa ngã ba đường. Lối người đi sẽ ấm áp bên một người khác, lối tôi đi sẽ lại đơn côi một bóng, con đường ta đã qua khép lại để cho sự bắt đầu bằng những lối đi như thế. Ngày tháng nào còn là ý nghĩa với tôi nữa, khi giờ đây..tôi thật sự đã xa người rồi.... "...hãy đi tìm cho mình một người xứng đáng hơn tôi...". Người đâu biết,
Bờ cát vẫn chờ con sóng dẫu biết sóng bây giờ xa lắm.
Ngồi gấp những vì sao ước, chúc anh được hạnh phúc,
Dòng chữ năm nào trên cát nay tan vào tận hư vô,
Thôi nhé anh từ nay em chôn vào sâu trái tim bóng hình anh.
Đôi lời cuối cùng dành cho người, tôi đã viết lên cát. Chỉ chút nữa thôi khi sóng lại xô bờ sẽ cuốn đi một lâu đài tình yêu mình xây lên bằng cát, xóa đi tiếng cười trong trẻo tan trong làn gió biển, giấu đi một hình người mãi bước đi tìm dấu chân cũ mãi xa.... Có thể, mọi thứ đều có thể xóa đi trong cuộc đời, còn tôi sẽ không thể xóa người trong ký ức. Nơi đây, sóng sẽ giữ hoài trong lòng dòng chữ... "Tôi yêu người"!
---oOo---oOo---oOo---
Dòng chữ phai nhòa trên cát
Biển xoá đi từng dấu chân in hằn
Ngọn sóng xô vào giấc mơ đêm hôm nào
Tay cầm tay nghẹn ngào như không nói
Bờ cát vẫn gọi tên anh
Ngọn sóng vẫn chờ bước chân anh quay về
Dù biết ta đành mất nhau mãi mãi
Sao tim em luôn mong chờ một ngày
Chờ hoài trong giấc mơ anh quay về đây
Cho em thôi nhớ mong vơi đầy
Để từng ngày em héo khô con tim gầy
Tương tư về một bóng hình
Giọt lệ ngày xưa khóc cho duyên đôi mình
Nước mắt là niềm đau
Và giờ này em khóc thêm lần nữa thôi
ĐK:
Khóc cho lần yêu cuối để nước mắt tan vào mưa nhớ
Dẫu biết bàn tay ấy sẽ ấm áp bên bàn tay khác
Lối đi nào cho em, em đi tìm một cơn mưa
Lối đi nào cho anh, anh đi tìm hạnh phúc riêng
Bờ cát vẫn chờ con sóng dẫu biết sóng bây giờ xa lắm
Ngồi gấp những vì sao ước, chúc anh được hạnh phúc
Dòng chữ năm nào trên cát nay tan vào tận hư vô
Thôi nhé anh từ đây em chôn vào sâu trái tim ... bóng hình anh
Nói:
Chẳng thể nào quên được tất cả đâu anh
Cố bước đi mà sao bước vô hồn
Ký ức vẽ nên những hình hài vô thức
Giá mà, quên được tất cả ... phải không anh ?

P/s: Tác giả của các entry trong blog này chỉ mang tính chất minh họa, nghĩa là hoàn toàn hư cấu và không có thật. Chỉ có các nhân vật là có thật mà thôi.
....Bởi tôi nghĩ rằng, đang trong lúc trăm loài hoa quý đua nở thì cũng nên để cho một bông hoa mõm chó ăn theo nở cùng; đang trong lúc muôn chim đang hót thì cứ để cho con quạ đen cất tiếng hoà vào tiếng hót của muôn chim. Cũng giống như chuyện xuất hiện và tồn tại của tôi bao lâu nay trong cuộc sống này........
 
Kenny

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

like me...