Blog viết về những suy nghĩ,tâm trạng.Có thể là vui...có thể là buồn,giận dữ hoặc hạnh phúc.Tất cả chỉ xoay quanh 1 cuộc đời đầy sóng gió của Tôi .1 con người khắc khổ giữa 1 cuộc sống khắc nghiệt...luôn khép kín và bí ẩn.

Cuộc Sống Của Tôi [Là] Nợ Ai Đó Cả Thế Giới !

- Đời Tôi như đời sông, như cuộc sống hòa tan vào thời gian, luôn trôi đi và không ngừng đổi mới, mãi mãi biến chuyển nhưng muôn đời vẫn thế...

- Định mệnh Tôi cũng có thể chỉ là một dòng sông, đôi khi lờ lững trôi đi, đôi khi trong lòng dậy sóng. Định mệnh Tôi là một dòng sông phẳng lặng, nhiều khi Tôi không biết dòng sông sẽ trôi về đâu ? Như chưa bao giờ biết đâu là khởi đầu, Tôi cũng không biết đâu là điểm cuối cùng, vì cuộc đời vốn vô tận...

- Tôi như con chim cứ hót mãi trong bụi mận gai. Cạn kiệt máu trong tim mà tình yêu vẫn say ngủ. Thôi đừng tiếc! Chẳng bao giờ người là của riêng ta...

- Cuộc đời và định mệnh tôi luôn được gắn liền với hình ảnh một dòng sông,có thể khi đọc Blog này, bạn sẽ thấy được hình ảnh của một kẻ cô độc đáng thương, luôn lang thang đi tìm một thứ gọi là tình yêu, Nhưng... chẳng bao giờ hắn tìm được và sở hữu thứ ấy một cách trọn vẹn !

Thứ Năm, 10 tháng 3, 2011

Ngày mai..ai đưa tôi đi khóc ?

Ngày mai ai đưa tôi đi khóc?
Người sẽ trả lời tôi bằng một câu hỏi.
Ngày mai em sẽ khóc trên vai ai?
***
Quanh co và vòng vèo. Sao mà tôi ngán cái dấu nghi vấn ở cuối câu thế nhỉ. Tôi đang rất muốn làm một cái gì đó điên rồ, như việc lao thẳng ra giữa đường, túm lấy tay áo một chàng nào đó, và hỏi rằng em ngồi sau xe anh được không. Có khi hành động đó lại giúp tôi bứt ra khỏi hàng đống thứ nhạt nhẽo trong cuộc sống không tài nào khoả lấp nổi. Hoặc là đơn giản hơn, tôi viu viu lên mạng và hí hoáy một bài thơ, 1 entry, nhưng mà biết làm sao được đây, tới tới lui lui thì cũng là một tập hợp gì đó liên quan đến người. Nếu không phải là một cái tên. Thì sẽ là một ý nghĩ.
Hỏi.
Quanh quẩn trong lòng tôi thế có mệt không người ?
***
Thế này nhé, chúng mình có đang yêu nhau không, tình yêu có phải là tình yêu không, tình yêu có khi nào không là tình yêu, tình yêu có lúc nào không là tình yêu, tình yêu có tình yêu không. Người có bao giờ yêu tôi ko ?
Hỏi.
Nhiều khi tôi chẳng muốn tình yêu nó là tình yêu?
***
Tôi đã quen với việc ngồi đơ ra trước màn hình vi tính để suy nghĩ choáng lấy thâm tâm. Nhưng mà tôi không tài nào ngồi yên vị một chỗ để gặm nhấm nỗi nhớ. Tôi muốn đếm nỗi nhớ. Tôi muốn đếm những giấc mơ, đôi khi chúng rõ ràng đáng sợ, và có lúc ngu ngơ mờ nhạt. Tôi từng có ý nghĩ muốn thối lui, muốn đưa hai tay ra sau gáy để đau hàng tuyệt vọng, nhưng (vâng lại là nhưng) Tôi vẫn lỳ lợm như những con kiến đang bò trên tường. Nếu đưa tay cản đường chúng, chúng vẫn sẽ kiếm lối khác để đi. Tôi cũng vậy, nếu không yêu người được như thế này, Tôi sẽ yêu người như thế khác.
Lại giống như một câu hỏi.
Ngày mai ai đưa tôi đi khóc?
***
Cuộc sống này tiếp tục bắt tôi đưa ra những câu trả lời , rằng tại sao thế này, rằng tại sao thế kia, như một ly ca cao đá, từ từ để tôi nói, cái gì cũng có nguyên nhân cuả nó, và cái gì cũng có tính tương đối thôi . Điều ấy có nghĩa là một số thứ nằm ngoài quy củ. Trọn vẹn không có trong từ điển của tôi . Tôi đang nhắc đến tình yêu của tôi đấy.
Oh my God ... tôi lại mâu thuẫn. Tôi yêu người nhiều thế cơ mà...
***
Lung tung, linh tinh, lang tang, hiểu tôi nói gì không, hiểu đi hiểu đi, không hiểu cũng phải hiểu, không hiểu bây giờ ngày mai sẽ hiểu, không hiểu lúc này thì hiểu lúc khác. Một bờ vai không hiểu. Một cánh tay không hiểu. Một cọng tóc không hiểu. Chúng rời rạc nhau. Ta rời rạc nhau.
Tôi sợ ngày sau. Chấm.
***
Tối nay tôi đi khóc này người. Tối nay tôi sẽ kể người nghe tôi đã rơi bao nhiêu giọt. Đã dùng tay quẹt quẹt lau lau thế nào. Đã hưng hức ra sao. Tối nay tôi đi khóc này người. Tối nay tôi sẽ mỏng manh một lần.
Tối nay. Rồi ngày mai, rồi ngày sau nữa ai đưa em đi khóc?
***
Đấy người thấy chưa, viết viết thế nào cũng suy ra là viết về người. Nghĩ nghĩ thế nào cũng suy ra là nghĩ cho người. Đã bảo rồi, [người + tôi = người], có lúc người phải công nhận điều đó. Người muốn tôi vẫn là tôi khi ở bên người, thưa hoàng đế, tôi vẫn là tôi, nhưng ở trong người.
Tôi biết, tôi biết tôi là 1 kẻ cứng đầu, tôi lúc nào cũng làm theo ý mình, làm rồi mới suy nghĩ..tôi trẻ con, tôi ngốc nghếch, tôi biết...biết chứ...tôi còn biết rằng...tôi yêu người ( nhiều lắm )
Hoang dại quá phải không. Tôi biết là người đang sợ. Tôi không yêu người nhiều thế đâu.
Không yêu người nhiều thế đâu...
Không yêu người nhiều thế...
Không yêu người nhiều..
Không yêu người...
Không yêu...
Không...
P/s: Tác giả của các entry trong blog này chỉ mang tính chất minh họa, nghĩa là hoàn toàn hư cấu và không có thật. Chỉ có các nhân vật là có thật mà thôi.
....Bởi tôi nghĩ rằng, đang trong lúc trăm loài hoa quý đua nở thì cũng nên để cho một bông hoa mõm chó ăn theo nở cùng; đang trong lúc muôn chim đang hót thì cứ để cho con quạ đen cất tiếng hoà vào tiếng hót của muôn chim. Cũng giống như chuyện xuất hiện và tồn tại của tôi bao lâu nay trong cuộc sống này........
 
Kenny

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

like me...