Blog viết về những suy nghĩ,tâm trạng.Có thể là vui...có thể là buồn,giận dữ hoặc hạnh phúc.Tất cả chỉ xoay quanh 1 cuộc đời đầy sóng gió của Tôi .1 con người khắc khổ giữa 1 cuộc sống khắc nghiệt...luôn khép kín và bí ẩn.

Cuộc Sống Của Tôi [Là] Nợ Ai Đó Cả Thế Giới !

- Đời Tôi như đời sông, như cuộc sống hòa tan vào thời gian, luôn trôi đi và không ngừng đổi mới, mãi mãi biến chuyển nhưng muôn đời vẫn thế...

- Định mệnh Tôi cũng có thể chỉ là một dòng sông, đôi khi lờ lững trôi đi, đôi khi trong lòng dậy sóng. Định mệnh Tôi là một dòng sông phẳng lặng, nhiều khi Tôi không biết dòng sông sẽ trôi về đâu ? Như chưa bao giờ biết đâu là khởi đầu, Tôi cũng không biết đâu là điểm cuối cùng, vì cuộc đời vốn vô tận...

- Tôi như con chim cứ hót mãi trong bụi mận gai. Cạn kiệt máu trong tim mà tình yêu vẫn say ngủ. Thôi đừng tiếc! Chẳng bao giờ người là của riêng ta...

- Cuộc đời và định mệnh tôi luôn được gắn liền với hình ảnh một dòng sông,có thể khi đọc Blog này, bạn sẽ thấy được hình ảnh của một kẻ cô độc đáng thương, luôn lang thang đi tìm một thứ gọi là tình yêu, Nhưng... chẳng bao giờ hắn tìm được và sở hữu thứ ấy một cách trọn vẹn !

Thứ Năm, 10 tháng 3, 2011

Lời nhắn cho người !

Gửi người - người con trai tôi từng yêu thương rất nhiều -

Người đâu biết rằng tôi không bao giờ nghĩ đến chuyện có thể rời xa người. Người đâu biết rằng tôi cũng ngọt ngào và lãng mạn như ai, nhưng tôi không thể hiện ra với người bởi người đâu cho tôi cơ hội...

Người có bao giờ bảo rằng thích một bài thơ, một đóa hoa ngọt ngào...Người có bao giờ để tôi tổ chức cho người 1 buổi tiệc sinh nhật mà chỉ có 2 đứa... Người có bao giờ biểu lộ ánh mắt ngạc nhiên và thích thú khi tôi ngọt ngào lãng mạn, thay vào đó là dấu chấm hỏi rõ to trên gương mặt khiến tôi phải bối rối. Tha lỗi cho tôi nhé, tôi sẽ cố gắng hơn... mà ừ nhỉ, tôi có cơ hội nào nữa đâu bởi tôi đã rời xa người.

Gửi người - người con trai luôn bên tôi mà tôi chưa bao giờ hết yêu người -

Hãy trở về bên tôi như là một người anh em, bởi người là điều tôi luôn day dứt.Tôi thực sự đâu muốn thế, chỉ tại khi bên người, tôi ko thể làm theo lý trí của mình nữa, tôi đã quá yếu đuối và nhỏ bé khi bên cạnh người. Quyết định rời xa người là điều tôi đau đớn nhất, cái đau đớn đó có khi còn xót xa hơn mối tình đầu bởi người là người bạn tôi nâng niu nhất. Lời giải thích này có lẽ người sẽ không bao giờ đọc được nhưng tôi vẫn nói ra để hy vọng một lúc nào đó, điều kỳ diệu của sự tình cờ có thể kéo người về phía tôi, đi bên cạnh tôi chia sẻ với tôi như trước đây chúng ta vẫn thế...Tôi không thể nào làm tổn hại đến người bạn mà tôi luôn quý mến, chỉ tiếc một điều, nếu tôi đểu hơn một chút, đừng chung tình một chút, thì có lẽ tôi sẽ không như bây giờ - Sống như 1 xác chết biết thở và biết đi - Tiếc một điều, tôi vẫn ko thể tổ chức cho người 1 buổi tiệc sinh nhật, Tôi còn nhiều dự định lắm...người ơi !

Gửi người - Người con trai đã chạy trốn mảnh đất này-

Kể về người giống như là một kịch bản phim hài về một thằng khờ là tôi, giờ này không biết người ra sao nhỉ ? Cuộc sống của người dạo này thế nào nhỉ ? Người có vui ko ? Hay ai đó lại làm cho người buồn ? Chắc là không rồi bởi người rất mạnh mẽ, cứng rắn - Bởi người phải như thế mới làm tôi tổn thương được chứ ! - Gã điên khù khờ ngày nào vẫn còn nhớ những lúc cùng người đi lang thang hết thành phố, cười nói suốt cả ngày.Hãy chạy trốn tiếp, đến khi nào người mệt mỏi thì tôi vẫn luôn sẵn sàng đến bên cạnh người, cùng người lang thang khắp mọi nơi, cùng líu lo với người cả ngày... Tôi luôn sẵn sàng bất cứ lúc nào trừ khi tôi chết đi, hãy tìm về với tôi bởi tôi không bao giờ yêu người. Tôi hứa: Tôi sẽ ở bên người khi có thể. Và đó là lý do khiến tôi không tài nào yêu người được, vì nếu yêu, điều không thể sẽ xảy ra và tôi không muốn thế bao giờ...

Gửi người - Người con trai đã khiến con tim tôi yêu nồng nhiệt trong một tháng -

Tôi gặp người ngay vào lúc tâm trí tôi xao động nhất, lúc tôi đang trốn tránh thực tại . Người đã đánh thức tôi trong cơn mộng mị và cho tôi cái hy vọng về một tình yêu đẹp, một chuỗi ngày êm đềm. Dù cho đó là nói đùa hay gì đi chăng nữa, tôi vẫn sẽ nhớ và luôn hy vọng. Bản thân tôi đã thất vọng về cuộc sống và con người quá nhiều nhưng không vì thế mà tôi không được quyền hi vọng, nhất là với người.

Những buổi trưa nắng đổ lửa trong một tháng chúng ta gặp nhau là điều khiến tôi không còn ghét những ngày nắng nóng khó chịu nữa, bởi trong những ngày nắng đó tôi đã yêu người dù chưa thật sự có người. Chỉ một tháng ngắn ngủi nhưng đó là những giây phút tôi biết khát khao, biết nhớ gay gắt về gì nhỉ? Về một mối tình cứ xa xa gần gần rồi lại xa rất xa, xa đến mức tôi chỉ biết hy vọng và trông chờ vào định mệnh hay duyên phận, đại loại thế. Để làm gì nhỉ? Vô vọng thì tôi không đồng ý nhưng một tháng cũng đủ cho từng nỗi nhớ đôi khi lại bất chợt lại tự nhiên kéo về để tôi ngơ ngẩn giật mình,

Thôi thì người cứ tận hưởng cuộc sống của người, tôi tiếp tục vật lột với cuộc sống cay nghiệt của mình và đến một lúc nào đó, lời nói đùa của ngày nào biết đâu sẽ thành sự thật? Cuộc sống muôn màu mà người nhỉ, cứ hi vọng thôi, biết đâu được...!

Gửi người - Người con trai đã vô tình làm tổn thương tôi -

Người đâu có biết lời nói ngày hôm ấy đã làm tổn thương tôi rất nhiều. Lời nói, cái bí mật nho nhỏ mà người nói ra chiều hôm ấy đã làm cho tôi phải xót xa đến mức nào, sự tự tin của tôi đã giảm xuống rất nhiều, thay vào đó là sự tự ti bản thân ngập tràn hơn bao giờ hết. Người đâu có biết rằng tôi đến với người là thật lòng hay người biết mà vẫn sợ.

Có lẽ cuộc sống của hai chúng ta khác nhau quá. Cuộc sống của người là màu xanh lá, còn của tôi? Nó là màu xám của nước cống ngập trong rác rưởi. Có lẽ mọi người nói đúng, tôi đã quá cay nghiệt với cuộc sống nên người sợ tôi cũng phải. Giờ có trách người hay tự trách bản thân thì cũng thành vô nghĩa phải không người ?, bởi tôi đã quyết định rời xa người, nhưng tôi vẫn tự hào một điều rằng tôi chưa bao giờ làm gì tổn hại người hay khiến người phải buồn. Tôi lặn không sủi bọt bởi tôi đã không lưu lại bất kỳ dấu vết nào xung quanh người.

Cứ giữ nhau trong tim nhé ! kỷ niệm đẹp là những kỷ niệm không bao giờ cũ dù người đã vô tình làm tổn thương tôi. "Cuộc tình đến rồi đi, buồn làm chi nhung nhớ làm gì, để làm khổ đời nhau" nhạc thị trường nghe buồn cười mà cũng hay hay.

Và gửi người - Người con trai cuối cùng, người con trai 
không có thật, người con trai chỉ xuất hiện trong tưởng tượng, trong chiêm bao -

Tôi đã làm xong cái "dự án suốt đời" với người rồi đấy, cái dự án có những chi tiết về cuộc sống gia đình của hai ta mà tôi muốn cùng người hoàn thành đến cuối cuộc đời. Cái dự án về một gia đình nhỏ, tôi và người sẽ có một căn nhà nhỏ - Ở Phú Mĩ Hưng nhé ! - Một chiếc xe hơi để cuối tuần gia đình chúng ta về thăm gia đình hoặc đi picnic....

Căn nhà của chúng ta sẽ có một khoảng sân vườn để nhóm bạn của tôi hoặc của người có thể cùng gia đình của họ đến party vào ngày nghỉ hoặc lễ tết và hơn thế, phần đầu tiên của dự án vẫn luôn là cam kết: trong tâm trí của tôi, người luôn là duy nhất.Không có một người nào có thể chen vào giữa cuộc sống của hai ta sau khi người đặt bút ký vào bản dự án này, tôi cam đoan như thế bởi tôi không muốn làm thêm một bản dự án khác nữa với bất kỳ ai khác. Hãy xuất hiện và cùng tôi ký vào "bản dự án suốt đời" nào, người con trai của niềm hy vọng!

Nếu người đọc thấy hình ảnh của mình trong bài này, thì cứ coi như là tôi viết ra để tặng người, để nhắn nhủ với người.. Nhưng người nào nhỉ? Nhiều quá không nhớ người là ai hết !!???

P/s: Tác giả của các entry trong blog này chỉ mang tính chất minh họa, nghĩa là hoàn toàn hư cấu và không có thật. Chỉ có các nhân vật là có thật mà thôi.
....Bởi tôi nghĩ rằng, đang trong lúc trăm loài hoa quý đua nở thì cũng nên để cho một bông hoa mõm chó ăn theo nở cùng; đang trong lúc muôn chim đang hót thì cứ để cho con quạ đen cất tiếng hoà vào tiếng hót của muôn chim. Cũng giống như chuyện xuất hiện và tồn tại của tôi bao lâu nay trong cuộc sống này........
Kenny

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

like me...