Blog viết về những suy nghĩ,tâm trạng.Có thể là vui...có thể là buồn,giận dữ hoặc hạnh phúc.Tất cả chỉ xoay quanh 1 cuộc đời đầy sóng gió của Tôi .1 con người khắc khổ giữa 1 cuộc sống khắc nghiệt...luôn khép kín và bí ẩn.

Cuộc Sống Của Tôi [Là] Nợ Ai Đó Cả Thế Giới !

- Đời Tôi như đời sông, như cuộc sống hòa tan vào thời gian, luôn trôi đi và không ngừng đổi mới, mãi mãi biến chuyển nhưng muôn đời vẫn thế...

- Định mệnh Tôi cũng có thể chỉ là một dòng sông, đôi khi lờ lững trôi đi, đôi khi trong lòng dậy sóng. Định mệnh Tôi là một dòng sông phẳng lặng, nhiều khi Tôi không biết dòng sông sẽ trôi về đâu ? Như chưa bao giờ biết đâu là khởi đầu, Tôi cũng không biết đâu là điểm cuối cùng, vì cuộc đời vốn vô tận...

- Tôi như con chim cứ hót mãi trong bụi mận gai. Cạn kiệt máu trong tim mà tình yêu vẫn say ngủ. Thôi đừng tiếc! Chẳng bao giờ người là của riêng ta...

- Cuộc đời và định mệnh tôi luôn được gắn liền với hình ảnh một dòng sông,có thể khi đọc Blog này, bạn sẽ thấy được hình ảnh của một kẻ cô độc đáng thương, luôn lang thang đi tìm một thứ gọi là tình yêu, Nhưng... chẳng bao giờ hắn tìm được và sở hữu thứ ấy một cách trọn vẹn !

Thứ Hai, 7 tháng 3, 2011

Sợi chỉ và dây thừng...........

Vâng, nhiều khi tôi thấy tâm thức con người ta được nối với nhau bằng một sợi chỉ lạ lùng… Sợi chỉ ấy, có khi chỉ là một sự đồng cảm nào đó, mỏng mảnh, mong manh, đáng nhớ nhưng không dễ dàng sâu đậm…"


Sợi chỉ ấy, có khi rối bời, gỡ mãi chẳng ra, nên cứ phải nhớ hoài…
Sợi chỉ ấy, có khi như sợi tơ hồng, dịu dàng trói nhau lại bằng một niềm say đắm khôn nguôi…
Sợi chỉ ấy, có khi…
Nhưng đấy chỉ là một sợi chỉ tâm thức. Vâng, nhiều khi tôi thấy con người ta - trong những mối quan hệ - được nối với nhau bằng một sợi dây thừng vô hình.
Sợi thừng ấy, có khi bện chặt nên khó gỡ mà đôi khi người ta mỏi mệt quá nên cũng không buồn gỡ…
Sợi thừng ấy, có khi tưởng vững bền mà mục nhão trong ruột, chỉ chờ có một biến cố để mà buông tay.
Sợi thừng ấy, nói đểu, nhiều khi chỉ một người nắm, người còn lại không khác gì con trâu đi sau, bị động bởi tiếng hò hò, vắt vắt…
Sợi thừng ấy, có khi chẳng khác gì sợi thừng tội nghiệp buộc cái khăn màu đỏ trong trò kéo co.
Có một số người, họ cắt sợi chỉ để giữ cái dây thừng. Cũng có một số người, họ cắt phăng dây thừng để giữ lấy sợi chỉ.
Thế nên đôi khi tôi thấy cuộc đời của những cảm xúc trong miền tâm thức sao mà truân chuyên như cô gái đẹp mà bạc phận.
Nên đôi khi tôi chạnh thương cho những mối quan hệ lâu dài, ngỡ đã bện chặt như thừng mà vẫn đứt. Hoặc còn bên nhau cũng chỉ là vì thói quen...

Bởi trước khi là dây thừng, nó là sợi chỉ, và sau khi qua giai đoạn sợi chỉ, nó trở thành dây thừng.

P/s : Tác giả của các entry trong blog này chỉ mang tính chất minh họa, nghĩa là hoàn toàn hư cấu và không có thật. Chỉ có các nhân vật là có thật mà thôi.
Kenny

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

like me...