Blog viết về những suy nghĩ,tâm trạng.Có thể là vui...có thể là buồn,giận dữ hoặc hạnh phúc.Tất cả chỉ xoay quanh 1 cuộc đời đầy sóng gió của Tôi .1 con người khắc khổ giữa 1 cuộc sống khắc nghiệt...luôn khép kín và bí ẩn.

Cuộc Sống Của Tôi [Là] Nợ Ai Đó Cả Thế Giới !

- Đời Tôi như đời sông, như cuộc sống hòa tan vào thời gian, luôn trôi đi và không ngừng đổi mới, mãi mãi biến chuyển nhưng muôn đời vẫn thế...

- Định mệnh Tôi cũng có thể chỉ là một dòng sông, đôi khi lờ lững trôi đi, đôi khi trong lòng dậy sóng. Định mệnh Tôi là một dòng sông phẳng lặng, nhiều khi Tôi không biết dòng sông sẽ trôi về đâu ? Như chưa bao giờ biết đâu là khởi đầu, Tôi cũng không biết đâu là điểm cuối cùng, vì cuộc đời vốn vô tận...

- Tôi như con chim cứ hót mãi trong bụi mận gai. Cạn kiệt máu trong tim mà tình yêu vẫn say ngủ. Thôi đừng tiếc! Chẳng bao giờ người là của riêng ta...

- Cuộc đời và định mệnh tôi luôn được gắn liền với hình ảnh một dòng sông,có thể khi đọc Blog này, bạn sẽ thấy được hình ảnh của một kẻ cô độc đáng thương, luôn lang thang đi tìm một thứ gọi là tình yêu, Nhưng... chẳng bao giờ hắn tìm được và sở hữu thứ ấy một cách trọn vẹn !

Thứ Hai, 7 tháng 3, 2011

Yêu Giữa Mùa Hè

"Có gì vui khi đang ở trạng thái lưng chừng? Giữa mùa hè là giữa những ngày nắng, giữa những ngày mưa, giữa những con đường hoa đơm hoa rụng... "


Người ta thường chỉ nói "anh đang sống trong tình yêu" hay "em đang sống trong hạnh phúc". Ít ai nói "tôi đang sống trong mùa hè" cả. Nghe nóng nực và oi bức quá.
Nhưng thực sự là đang sống trong mùa hè đấy chứ. Và có là nghịch cảnh không khi giữa những ồn ã của ngày nóng, lại mở miệng ra hỏi chính mình là có gì vui lúc này. Ý nghĩ dĩ nhiên là thứ bộc phát, nào ai ngăn cấm nổi. Mà hỏi thế nghĩa là đang vui hay buồn? Mình đang "tâm trạng" theo kiểu gì. Kiểu vui, kiểu buồn, kiểu âu lo, kiểu phấn khích?
Tâm trạng mùa hè thì thế nào. Có hoành tráng không khi ta đem treo nó lên một cành cây đu đưa…
Chỉ chắc có một điều, rằng hỏi thế là biết lòng đang hờ hững lắm. Bóc đi tờ lịch cũng chẳng còn xót xa cảm giác ngày trôi. Dắt xe ra cửa cũng chẳng còn háo hức điều gì đang đón đợi. Ăn một ly kem cũng chỉ thấy mình đang ăn một ly kem. À, hẹn hò nữa chứ, hẹn hò cũng dường như chỉ để thấy mình đang ở chính giữa hò hẹn, như đang ở giữa mùa hè… Để rồi cuối cùng thì cái tâm trạng mĩ miều kia cũng rơi một cái, vỡ choe vỡ choét đầy chân.
Người ta rồi cũng đến lúc phải sống trong những ngày vỡ ra và loang đi như thế…
Chỉ còn sự thú vị duy nhất còn sót lại, ấy là cảm giác đợi chờ chẳng biết khi nào thì nó sẽ qua đi, những cái vỡ ra và loang đi ấy… Chờ đợi có thể cũng được an ủi bằng một nỗi vui thẩm du...
Bởi tình yêu có bao giờ là mùa hè, để mà mỗi năm dạo vào ngày tháng một lần, để mà hảo hển nói những gì tươi mới: "Ôi thế là lại đến một mùa yêu", "sao mà mùa yêu năm nay yêu thế"... , kiểu như ôi mùa nóng năm nay nóng bức quá, hay mùa mưa năm nay sao mà mưa dầm mưa dề, thối đất thối cát đến thế.
Vậy nên trong những bất lực của mùa, người ta cũng chỉ còn lại dăm ba dòng chữ sót, lửng lơ và mỏng tèo, treo chúng lên đây để thấy mình cũng đang có một mùa hè như ai…

P/s : Tác giả của các entry trong blog này chỉ mang tính chất minh họa, nghĩa là hoàn toàn hư cấu và không có thật. Chỉ có các nhân vật là có thật mà thôi.
Kenny

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

like me...