Blog viết về những suy nghĩ,tâm trạng.Có thể là vui...có thể là buồn,giận dữ hoặc hạnh phúc.Tất cả chỉ xoay quanh 1 cuộc đời đầy sóng gió của Tôi .1 con người khắc khổ giữa 1 cuộc sống khắc nghiệt...luôn khép kín và bí ẩn.

Cuộc Sống Của Tôi [Là] Nợ Ai Đó Cả Thế Giới !

- Đời Tôi như đời sông, như cuộc sống hòa tan vào thời gian, luôn trôi đi và không ngừng đổi mới, mãi mãi biến chuyển nhưng muôn đời vẫn thế...

- Định mệnh Tôi cũng có thể chỉ là một dòng sông, đôi khi lờ lững trôi đi, đôi khi trong lòng dậy sóng. Định mệnh Tôi là một dòng sông phẳng lặng, nhiều khi Tôi không biết dòng sông sẽ trôi về đâu ? Như chưa bao giờ biết đâu là khởi đầu, Tôi cũng không biết đâu là điểm cuối cùng, vì cuộc đời vốn vô tận...

- Tôi như con chim cứ hót mãi trong bụi mận gai. Cạn kiệt máu trong tim mà tình yêu vẫn say ngủ. Thôi đừng tiếc! Chẳng bao giờ người là của riêng ta...

- Cuộc đời và định mệnh tôi luôn được gắn liền với hình ảnh một dòng sông,có thể khi đọc Blog này, bạn sẽ thấy được hình ảnh của một kẻ cô độc đáng thương, luôn lang thang đi tìm một thứ gọi là tình yêu, Nhưng... chẳng bao giờ hắn tìm được và sở hữu thứ ấy một cách trọn vẹn !

Thứ Tư, 9 tháng 3, 2011

Cuộc đời biết thế nhưng tôi vẫn cười........

Gió héo hắt ánh mắt thơ ngây đang chờ ngày nắng mai
Ôi quanh tôi thế giới thật buồn cho lòng càng tái tê
 
Thế giới này thật đáng sợ.....mọi thứ bỗng trở nên lạnh lẽo và vô hồn...những cảnh vật xung quanh tôi thật đáng sợ....nó chẳng còn mang những màu sắc rực rỡ như hồi trước nữa....mà thay vào đó..nó chỉ là màu trắng và đen...Tôi chỉ biết sống cho wa ngày...mong thời gian trôi wa thật nhanh....để tôi có thể wên đi mọi chuyện trong thời gian wa...Mọi thứ trong cái thế giới này cứ vô tình lướt wa tôi...trong khi đó...tôi thì đứng lại....cố gắng níu kéo...nhưng ko thể.......

Tôi đang nghe đâu cơn gió xuyên qua những đám lá cây
Ngồi tôi đếm những vì sao và đón chờ nắng về.
Tôi cứ tới trường...rồi ra về....tôi lang thang khắp nơi..có lẽ tôi đang chạy trốn sự thật...nhiều lúc..tôi chỉ biết ngồi yên...nhìn con kênh êm đềm mà chảy....suy nghĩ về những chuyện mình vừa trải wa..tôi ước jì mình cũng đc như con kênh đó..cứ êm đềm mà chảy...chẳng có sóng gió nào hết...và tôi chẳng phải ra nông nỗi như bây giờ..1 kẻ bơ vơ..chẳng bik đi đâu và về đâu..

Lòng tôi không bao ước muốn mặt trời lên lúc ấy cũng sẽ ra đi
Hạnh phúc dẫu thật mong manh lòng bình yên tôi ko tiếc nuối
Bao hận thù chẳng còn trong tôi và hờn ghen cũng sẽ cứ thế ra đi
Cùng tôi...sẽ tan vào hư vô...
Bây giờ tôi ko dám ước muốn nhiều nữa.....vì đơn giản hạnh phúc ko thể ở bên ta mãi mãi, hạnh phúc cũng giống như những giọt sương thôi...nó chỉ đến 1 thời gian thôi, và khi mặt trời lên.. thì nó cũng sẽ ra đi..vì thế..tôi mong mình có đc sự bình yên..tôi muốn bỏ đi mọi sự cắn rứt trong lòng mình tôi muốn bỏ đi tất cả những nỗi niềm trong lòng của mình....bỏ hết.....và chúng sẽ cùng tôi tan vào hư vô.

Một ngày mới nắng lên xanh màu là hạnh phúc cũng sẽ tan mau
Dù vẫn biết tôi đành phải xa người, một niềm vui mới đến
Cuộc đời biết thế nhưng tôi vẫn cười vì khi ánh nắng chiếu lên tôi
Từng tia sáng soi nhẹ dấu chân trong tâm hồn tôi.
Mỗi ngày trôi wa...1 cách chậm chạp....và tôi phải chứng kiến những hạnh phúc của mình lần lượt ra đi...còn jì có thể đau hơn khi nhìn thấy những điều ấy....Mặc dù cuộc đời khắc nghiệt với tôi như vậy...nhưng tôi vẫn phải cười..vì tôi ko muốn mọi người lo lắng cho tôi..và vì tôi cũng hi vọng 1 hạnh phúc mới sẽ đến ( dĩ nhiên là nó cũng sẽ ra đi )..đau đau lắm..

Tôi không quen những sớm ban mai,khi mặt trời nắng lên
Tôi không mong sẽ có được nhiều nên chẳng phải khổ đau
Khi sương rơi trên chiếc lá tôi tan trong ánh nắng mai
Dù biết thế vẫn vui bước đi dẫu ko trở vế
Tôi sợ phải thức dậy mỗi sáng...ko phải là do tôi lười...nhưng sự thật là tôi sợ lắm...tôi sợ phải đối mặt với 1 ngày mới..Tôi sợ phải đối mặt với sự thật.....vì thế nên tôi ko mong sẽ có đc nhiều....vì có lẽ như thế tôi sẽ ko phải khổ đau nữa.....và khi hạng phúc ra đi...tôi vẫn cười...cười nhưng trong lòng tôi như tan nát.....
Cuộc đời biết thế nhưng tôi vẫn cười, hạnh phúc dẫu chỉ có trong mơ
Vì đã sống trong đời trái tim của những giọt sương.
 
Tôi sợ..sợ lắm
Sợ... vì cái xã hội này đang dần thay đổi
Sợ...

vì mọi người xung quanh tôi
ai cũng đang
[thay đổi] ...

Sợ...
vì cảm thấy...
...chính con người mình
cũng đang dần
đổi thay...

Sợ...1 ngày nào đó sẽ ko còn là mình nữa...
trở thành 1 người khác...!~


sỢ. khI chÚng nÓ bảO
Sao dạo này mày...
"LẠ"thế?

sỢ ... ...ánh mắt của gia đình...
"Tao ko ngờ bây giờ mày lại như thế" ........

Sợ...Vì hình như trong mắt mọi người...
Mình đã thay đổi?

VÌ...
Lâu lắm rồi chưa được cười...
1 cách [thoải mái] ...
1 nụ cười [thực sự]
lâu lắm rồi ko cảm thấy 1 niềm [hạnh phúc] ...
dù là vô cùng nhỏ bé
Bấy lâu nay sống luôn sống giả tạo
luôn đeo 1 cái mặt nạ...

Khóc...
Đâu phải lúc nào buồn
Cũng có thể khóc...

Chết... Nói thì dỄ lắm nhưng mà...
.........Chết ................
Ko fải là cách để giải quyết vấn đề


Làm ơn...
có ai đó
giữ tôi lại
khỏi bị
cuốn theo

Phải tự dứng dậy...

KHÓ LẮm
Phải

Sợ.........................
 
P/s : Tác giả của các entry trong blog này chỉ mang tính chất minh họa, nghĩa là hoàn toàn hư cấu và không có thật. Chỉ có các nhân vật là có thật mà thôi.
Kenny

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

like me...